BẢN THẢO MỘT TIỂU LUẬN: GIÁ TRỊ CỦA NGHỀ THỦ CÔNG VÀ LÀNG NGHỀ (18)
Hiệp hội Làng nghề Việt Nam
PHẦN 2: MỘT SỐ VẤN ĐỀ CẦN THẢO LUẬN VÀ
NHÌN NHẬN
VĂN HÓA SỐNG CỦA CÁC DÂN TỘC ( bài 1)
Cơ sở lý luận về văn hóa phi vật thể trong cơ chế UNESCO về Bảo vệ Di sản Văn hóa Phi vật thể
Cơ sở lý luận về văn hóa phi vật thể trong cơ chế UNESCO về Bảo vệ Di sản Văn hóa Phi vật thể
Tóm lược bài viết: Di sản văn hóa phi vật thể, bao gồm tất cả các biểu hiện phi vật chất của văn hóa, đại diện cho sự đa dạng của di sản sống của nhân loại, cũng là phương tiện quan trọng nhất của sự đa dạng văn hóa. Các yếu tố cấu thành chính của di sản văn hóa phi vật thể được thể hiện bao gồm “sự tự xác định” (tự quy kết các đặc điểm hoặc phẩm chất nhất định cho chính mình) được xem như là một yếu tố thiết yếu của bản sắc văn hóa của người tạo ra và lưu giữ (nắm giữ, người mang) chúng; cùng với “tái tạo liên tục” để chúng đáp ứng, làm cho phù hợp với sự phát triển lịch sử và xã hội của các cộng đồng và các nhóm người liên quan; “mối liên hệ với bản sắc văn hóa” của các cộng đồng với nhóm người; “tính xác thực” của chúng; và “mối quan hệ không thể hòa tan của chúng với quyền con người”. Cộng đồng quốc tế đã nhận thức được rằng di sản văn hóa phi vật thể cần được và xứng đáng được bảo vệ mang tính quốc tế. Nhờ đó đã kích hoạt các quy trình pháp lý mà đỉnh điểm là việc thông qua Công ước UNESCO về bảo vệ Di sản văn hóa phi vật thể tại Paris vào năm 2003 (dưới đây gọi là Công ước 2003). Công ước 2003 nêu bật tính chính xác các yếu tố chính của di sản văn hóa phi vật thể được dựa trên cơ sở lập luận triết học, các nghiên cứu đúng đắn và được cấu trúc dựa theo mô hình Công ước Di sản Thế giới năm 1972 – mà trong đó do phần hoạt động của Công ước (1972) này đã không đủ để bảo đảm bảo vệ phù hợp các đặc điểm của di sản văn hóa phi vật thể.
Bài viết này cung cấp các lập luận để sửa chữa sự bất cập đó. Mặc khác, việc bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể có tính quốc tế phải dựa vào việc áp dụng đồng thời, mặc dù theo cách gián tiếp, luật nhân quyền quốc tế, vì lý do di sản văn hóa phi vật thể đại diện cho một thành phần của quyền con người về văn hóa và là điều kiện tiên quyết cần thiết để bảo đảm thực hiện thực tế và hưởng thụ quyền cá nhân và tập thể của người tạo ra và người nắm giữ di sản văn hóa phi vật thể.
Di sản văn hóa phi vật thể luôn luôn phải là:
(Còn tiếp)
0 Bình luận